CÓ PHẬT THẬT KHÔNG? Đối với người Phật tử, câu hỏi này được xem là tà kiến, là của ngoại đạo, là sự phỉ báng đối với Đạo Phật. Và câu trả lời của họ là một khẳng định: Đức Phật là một con người có thật, đã được sinh ra, đã giác ngộ và đã nhập Thần linh là những người khi sống thông minh chính trực, làm những việc có lợi cho nước cho dân. Sau khi chết hưởng phước báo làm thần, được người đời thờ cúng, đây là nói về bậc chánh thần. Các thần linh đều có thần thông, ưa xét việc thưởng thiện phạt ác, có Điều này khiến các môn đồ của Ngài rất thắc mắc. 1. Thần linh có tồn tại không và hai đáp án khác biệt. 1.1. Đáp án cho người đàn ông sùng bái thần Rama. Một buổi sáng, khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đang ngồi yên lặng trong một khu vườn cùng các môn đồ của mình, có Đọc truyện Tuyệt Thế Linh Thần chương 596 tiêu đề 'Không Có Khả Năng Lại Thắng!'. TruyenYY hỗ trợ đọc truyện tuyệt vời trên Mobile, Tablet và cho tải EPUB. Ở chỗ này không thể vận dụng linh kiếm, hắn nếu là không sử dụng Đại Tam Bảo Thuật, thật đúng là rất khó Ma quỷ, thần linh có thể phù hộ và có thể hại bé người, và sống ở không khí khác xen kẹt vào nhân loại mà chúng ta sống. Những người như vậy khi dâng hương cúng tổ tiên là do họ nghĩ về rằng tổ sư sẽ phù hộ. Hành động thắp mùi hương của tín đồ này được xem Hồn ma có thật hay không? 9 tháng 5 2015. Ví dụ như khi chúng ta nghĩ rằng một thần linh nào đó đang gây ra bão tố, hoặc bệnh dịch, thay vì thừa nhận 3 tiến sỹ và cụ bà tranh luận về "Có Thần hay không có Thần?". Bức ảnh về thế giới thiên quốc được chụp bởi kính Hubble của NASA (Ảnh: Tinh Hoa) Một quốc gia kia muốn dùng phương pháp khoa học để tuyên truyền về thuyết vô thần, rằng không có thần linh tồn tại cUsz8q. Để trả lời cho câu hỏi này, đầu tiên mình giải thích những khái niệm cơ bản này, sau đó các bạn mới có thể hiểu rõ thực tại đang sống và giải đáp được vấn đề trên. Những gì mình dẫn ra đây mang cả vấn đề tâm linh cũng như khoa học, nên có vấn đề gì bạn cứ chủ động hỏi nhé. Như các bạn biết, con người chỉ có thể nhìn được ánh sáng trong khoảng bức xạ điện từ 380-760 nm, nếu tần số cao hơn thì đó là tia X, tia Gama, thấp hơn nó là tia hồng ngoại. Mọi vật chất đều là năng lượng rung động với khoảng tần số xác định. Ví dụ không khí có rung động cao hơn là nước, và nước rung động cao hơn là đất đá. Những vật có rung động trong một khoảng gần nhau sẽ tương tác được với nhau, như chạm vào nhau, đè lên nhau, còn tần số khác nhau quá nhiều sẽ đi xuyên qua nhau, không nhìn thấy nhau, không biết về sự tồn tại của nhau. Hiểu đơn giản bạn nhìn thấy cái quạt khi nó đang tắt, nhưng nó quay nhanh bạn sẽ không nhìn thấy nó. Điều này có nghĩa là, khoảng tần số con người đang sống, nhìn thấy và tương tác là một chiều không gian. Nếu con người có tần số cao hơn sẽ tương tác với chiều không gian khác, ngược lại khi tần số thấp hơn. Ngay tại nơi chúng ta sống, trái đất này cũng có vô tận các chiều không gian khác, các nền văn minh khác và tất nhiên là các sinh vật khác. Hiểu đơn giản ở đây, thiên thần hay ác quỷ cũng là các sinh mệnh sống với chiều không gian có tần số khác với tần số của chúng ta, có thể chính là các phiên bản khác của con người hoặc từ các hành tinh khác. Vậy tần số thấp và cao có biểu hiện như thế nào? Người như thế nào có tần số thấp và người như thế nào có tần số cao? Nếu bạn đã nghe qua thí nghiệm về tinh thể nước hoặc hũ cơm thì bạn thấy, khi ta cầu nguyện hoặc nói về những điều tôt đẹp, tinh thể sẽ cho ra hình bông tuyết cân đối và rất đẹp. Ngược lại khi ta nói về sự giận dữ, sợ hãi thì tinh thể nước cho ra hình ngược lại. Nên nhớ 70% cơ thể con người là nước, nên tần số của mỗi người, năng lượng rung động mỗi người thể hiện rõ ràng Tần số cao như của Chúa Jesus, Đức Phật, thể hiện lòng vị tha, đồng cảm, trí tuệ, thông thái. Biểu hiện vào thân thể với sự cân đối tự nhiên, thoát ra thần thái bạn nhìn và có thể cảm nhận được sự yên bình. TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời... Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras Pitago Tần số thấp biểu hiện ở sự giận dữ, sợ hãi, đau khổ, lừa đối, luôn sống nhìn về quá khứ hoặc sợ hãi lo lắng tương lai, ghen tuông, sở hữu, nghĩ mình giỏi nhất,.. Người nào có tần sô thấp sống vài chục năm sẽ thấy tướng sát nhân, trộm cướp,.. Tướng tại tâm sinh. Đây là ví dụ với con người, nhưng với các sinh mệnh ở chiều không gian khác tất nhiên những tính chất này được tăng lên nhiều lần. Ở chiều không gian cao hơn sẽ không có chiến tranh, con người sống hòa bình, đây chính là thiên đường của thiên chúa giáo hay niết bàn của đạo phật, họ nói về một thứ. Những sinh mệnh này chính là thiên thần, và có nhiều cấp thiên thần khác nhau, tương ứng với các chiều không gian khác nhau. Ngược lại thì địa ngục cũng như vậy. Thiên đường hay địa ngục thực ra tồn tại dựa trên chính nhận thức của mỗi người, ai tần số cao sẽ thấy trái đất như thiên đường, tần số thấp thì thấy như địa ngục. Tất nhiên trái đất chúng ta phần lớn vẫn là tần số thấp, chiến tranh, dịch bệnh,.. nhưng cũng có rất nhiều con người có tần số cao, vượt lên trên tất cả những vấn đề này của cuộc sống con người. Tần số rung động mỗi người không phải cố định. Năng lượng không tự sinh ra và mất đi, chỉ từ dạng này sang dạng khác. Chỉ cần qua sự trải nghiệm và thấu hiểu, một người từ tần số thấp sẽ trở nên rung động nhanh hơn. Điều quan trọng là mỗi người trong cuộc sống cần quan sát những gì mình làm, cái gì là tần số thấp, cái gì là tần số cao và tự lựa chọn mình có tiếp tục làm những gì mình đang làm hay là thay đổi. Tần số chính là do mình lựa chọn. Đây là những khái niệm cơ bản để bạn hiểu, khá dài. Nếu bạn xem phim ma trận rồi thì thực tế vụ trụ này cũng tương tự như vậy. Nếu đi về chi tiết ma quỷ thống trị trái đất như thế nào thì cần thêm một vài vấn đề nữa cần giải đáp rõ ràng mới có thể hiểu được Cám ơn sự hỗ trợ, động viên để duy trì và phát triển website. Mọi đóng góp xin gửi vềNgười nhận Hoàng Nhật MinhSố tài khoản 103873878411Ngân hàng VietinBank “Mọi thứ trong cuộc sống đều rung động.” - Albert Einstein. “Nếu bạn muốn hiểu những bí mật của vũ trụ hãy nghĩ đến năng lượng, tần số và rung động” - Nikola Tesla. Mọi thứ trong Vũ Trụ này đều có năng lượng rung và chuyển động - mọi thứ mà bạn nhìn thấy... KHI nghe hai từ “linh hồn” và “thần linh”, bạn nghĩ đến điều gì? Nhiều người tin rằng hai từ này chỉ về một cái gì đó vô hình và bất tử ở trong chúng ta. Họ nghĩ rằng khi chết phần vô hình này của con người rời thân thể và tiếp tục sống. Vì niềm tin này quá phổ biến, nhiều người ngạc nhiên khi biết rằng Kinh Thánh không hề dạy thế. Vậy thì linh hồn là gì và thần linh là gì theo Lời Đức Chúa Trời? “LINH HỒN” LÀ GÌ? Trước hết hãy xem xét về linh hồn. Có thể là bạn nhớ phần lớn Kinh Thánh nguyên thủy được viết bằng tiếng Hê-bơ-rơ và Hy Lạp. Khi viết về linh hồn, những người viết Kinh Thánh đã dùng chữ Hê-bơ-rơ neʹphesh hoặc chữ Hy Lạp psykheʹ. Hai từ này được thấy hơn 800 lần trong Kinh Thánh, và bản Liên Hiệp Thánh Kinh Hội thường dịch neʹphesh và psykheʹ là “linh-hồn”, nhưng có khi cũng dịch là “người”, “sinh-vật”, “sự sống”. Khi xem xét cách mà từ neʹphesh và psykheʹ được dùng trong Kinh Thánh, bạn sẽ thấy từ này cơ bản nói về 1 người ta, 2 thú vật, hoặc 3 sự sống của người hay thú vật. Chúng ta hãy xem xét một số câu Kinh Thánh cho thấy những nghĩa khác nhau này. Người ta. “Hỡi linh-hồn [neʹphesh] ta, khá ngợi-khen Đức Giê-hô-va!” Thi-thiên 1031 Và Sáng-thế Ký 274 tường thuật về việc Y-sác trước khi chúc phước cho Ê-sau, đã bảo con “Dọn một món ngon tùy theo cha sở-thích; rồi dâng lên cho cha ăn, đặng linh-hồn cha chúc phước cho con trước khi chết”. Trong hai câu này, từ “linh-hồn” rõ ràng chỉ chính người nói. Một số câu khác trong Kinh Thánh cho thấy hai từ neʹphesh và psykheʹ được dịch thẳng là “người” như Sáng-thế Ký 4618; Giô-suê 1111; Công-vụ 2737; Rô-ma 131. Thú vật. Trong lời tường thuật của Kinh Thánh về sự sáng tạo, chúng ta đọc “Đức Chúa Trời lại phán rằng Nước phải sanh các vật sống [neʹphesh] cho nhiều, và các loài chim phải bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời. Đức Chúa Trời lại phán rằng Đất phải sanh các vật sống [neʹphesh] tùy theo loại, tức súc-vật, côn-trùng, và thú rừng, đều tùy theo loại; thì có như vậy”. Sáng-thế Ký 120, 24 Trong đoạn này vật sống dưới nước, súc vật và thú rừng đều được nói đến bằng từ Hê-bơ-rơ neʹphesh. Từ này cũng được dùng chỉ loài chim và những thú khác nơi Sáng-thế Ký 910; Lê-vi Ký 1146. Sự sống của một người. Đôi khi từ neʹphesh và psykheʹ có nghĩa là sự sống của một người. Thi-thiên 2220 nói “Hãy giải-cứu linh-hồn [neʹphesh] tôi khỏi gươm, và mạng-sống tôi khỏi loài chó”. Cũng hãy xem xét những lời này của Chúa Giê-su “Ai muốn cứu sự sống [psykheʹ] mình thì sẽ mất, còn ai vì cớ ta mà mất sự sống [psykheʹ] thì sẽ được lại. Người nào nếu được cả thiên-hạ mà mất linh-hồn [psykheʹ] mình, thì có ích gì? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh-hồn mình lại?” Ma-thi-ơ 1625, 26. Trong những đoạn Kinh Thánh này, neʹphesh và psykheʹ rõ ràng nói về sự sống của một người. Bạn sẽ tìm thấy thêm những thí dụ khác mang nghĩa này nơi Ma-thi-ơ 1039; Giăng 1513; 1 Giăng 316. Học thêm Lời Đức Chúa Trời sẽ cho bạn thấy không nơi nào trong cả Kinh Thánh liên kết neʹphesh và psykheʹ với những từ “bất tử” hay “vĩnh cửu”. Trái lại, Kinh Thánh nói linh hồn có thể chết. Ê-xê-chi-ên 184, 20 Và khi một người chết thì không có phần nào còn sống cả.—Truyền-đạo 95, 10. “THẦN LINH” LÀ GÌ? Bây giờ chúng ta hãy xem xét cách Kinh Thánh dùng từ “thần linh”. Một số người nghĩ rằng “thần linh” chỉ là một từ khác đồng nghĩa với “linh hồn”. Tuy nhiên, điều đó không đúng. Kinh Thánh trong nguyên ngữ cho thấy rõ “thần linh” và “linh hồn” khác hẳn nhau. Khác như thế nào? Những người viết Kinh Thánh dùng từ Hê-bơ-rơ ruʹach hay từ Hy Lạp pneuʹma khi viết về “thần linh”. Chính Kinh Thánh cho biết ý nghĩa thật của hai từ này. Chẳng hạn Gióp 3414, 15 nói “Nếu Ngài... thâu lại về mình thần-linh [ruʹach] và hơi-thở của Ngài, thì các loài xác-thịt chắc chết chung nhau hết, và loài người trở vào bụi đất”. Và Lu-ca 855 nói về một bé gái mà Chúa Giê-su làm cho sống lại “Thần-linh [pneuʹma] bèn hoàn lại, con ấy chờ dậy liền”. Vậy, trong những câu Kinh Thánh này, “thần-linh” nói về một lực làm thân thể sống. Không có “thần-linh”, thân thể sẽ chết. Vì vậy, trong Kinh Thánh từ ruʹach không những được dịch là “thần-linh” mà còn được dịch là “sanh-khí”. Thí dụ, nói về trận Nước Lụt thời Nô-ê, Đức Chúa Trời phán “Ta sẽ dẫn nước lụt khắp trên mặt đất, đặng diệt-tuyệt các xác-thịt có sanh-khí [ruʹach] ở dưới trời”. Sáng-thế Ký 617; 715, 22 Vậy, “thần linh” nói về một lực vô hình làm cho tất cả các sinh vật sống. Linh hồn và thần linh là hai điều khác nhau. Thân thể cần “thần linh” cũng như ra-đi-ô cần điện—mới hoạt động. Để minh họa điều này, hãy nghĩ đến một ra-đi-ô xách tay. Khi bạn để pin vào ra-đi-ô và vặn lên, điện ở trong pin sẽ làm cho ra-đi-ô hoạt động. Nếu không có pin, ra-đi-ô ngưng hoạt động. Với loại ra-đi-ô chạy bằng điện, khi không còn được cắm vào ổ điện thì cũng vậy. Tương tự, “thần linh” là lực làm cho thân thể sống. Cũng như điện, “thần linh” không có cảm xúc và không thể suy nghĩ. Đó là một lực không có nhân cách. Nhưng không có “thần linh”, tức lực sống, thân thể chúng ta chết và trở vào bụi đất’, như đã ghi trong sách Gióp. Nói về cái chết của loài người, Truyền-đạo 127 ghi “Bụi-tro [của thể xác] trở vào đất y như nguyên-cũ, và thần-linh trở về nơi Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó”. Khi “thần-linh”, tức lực sống, rời thân thể thì thân thể chết và trở về nơi nó bắt nguồn, đó là đất. Còn lực sống trở về nơi nó bắt nguồn, đó là Đức Chúa Trời. Gióp 3414, 15; Thi-thiên 369 Điều này không có nghĩa là lực sống ấy thật sự trở về trời, nhưng có nghĩa là khi một người chết, bất cứ hy vọng nào về sự sống trong tương lai đều tùy thuộc nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời. Có thể nói là sự sống người ấy ở trong tay của Đức Chúa Trời. Chỉ nhờ quyền năng của Đức Chúa Trời, “thần-linh”, tức lực sống, mới được phục hồi để một người được sống trở lại. Quả là khích lệ khi biết đây chính là điều Đức Chúa Trời sẽ làm cho tất cả những người đang an nghỉ “trong mồ-mả”! Giăng 528, 29 Khi cho người ta sống lại, Đức Giê-hô-va sẽ tạo một thân thể mới cho người đã chết và làm cho sống bằng cách ban “thần linh”, tức lực sống, vào thân thể. Ngày đó quả là vui mừng biết bao! Nếu muốn biết thêm về từ “linh hồn” và “thần linh” như được dùng trong Kinh Thánh, bạn sẽ tìm thấy tài liệu hữu ích trong sách mỏng Điều gì xảy ra khi chúng ta chết? và trong sách Reasoning From the Scriptures Dùng Kinh Thánh để lý luận trang 375-384, cả hai đều do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản. Có nhiều người rất thành kính quỳ gối trước Thần Linh mà cầu xin điều này điều nọ, sắm đủ loại lễ vật để tỏ lòng thành kính của mình. Nhưng cuối cùng họ vẫn không được Thần linh giúp đỡ. Vậy nguyên nhân là do đâu? Bái Phật không thành tâm ngược lại chiêu mời ma quỷKhi thắp hương bái Phật bạn có biết Phật đang nghĩ gì không? Lên núi cầu xin Thần linhThấy người đáng thương không cứu giúpVì sao cầu xin Thần linh lại không được giúp đỡ?Đạo Trời không thiên vị, nhưng thường giúp đỡ người thiện lương Lên núi cầu xin Thần linh Ở một vùng nọ, có một ngôi miếu nằm ở trên đỉnh một ngọn núi. Mọi người trong vùng đều truyền tai nhau rằng, vị Thần ở trong ngôi miếu này rất linh thiêng. Những ai có lòng tin vào Thần thì chỉ cần thành tâm thành ý cầu nguyện thì sẽ được Thần từ bi giúp đỡ. Trong vùng có một thư sinh biết được điều này nên cũng muốn đến cầu nguyện. Để tỏ lòng thành kính của mình, anh ta đã sắm sửa một mâm lễ thật đầy và tự mình đội lên núi. Sau cả ngày đường leo núi vất vả thì cuối cùng anh cũng đến được ngôi miếu. Thư sinh quỳ gối trước Thần linh và chắp tay trước ngực nói “Thần linh thiêng! Con đi thi khoa cử đã 10 năm nhưng không đỗ đạt. Nay con mang lễ vật thành tâm dâng lên Ngài. Mong Ngài giúp cho con năm nay có tên trong bảng vàng”. Dâng lễ đầy đủ thì có phải là thành tâm thành ý’? ảnh Adobe Stock Thư sinh sau khi cầu xin xong thì thu dọn mâm lễ và đi xuống núi. Anh ta vừa đi ra đến cổng ngôi miếu thì gặp một người ăn mày. Người ăn mày chìa tay về phía thư sinh và nói “Thí chủ hào phóng! Tôi bị đói đã ba ngày, xin ngài thương xót bố thí cho chút đồ cúng để tôi ăn cho đỡ đói”. Thấy người đáng thương không cứu giúp Thư sinh nhìn thấy bộ dạng người ăn mày bẩn thỉu thì đưa tay gạt ra rồi nói “Mau đi đi! Ngươi rách rưới bẩn thỉu như vậy, đừng làm bẩn đồ cúng lễ của ta. Lễ của ta còn phải mang về cho vợ và con ăn để hưởng lộc. Đâu có thể cho ngươi được”. Người ăn mày không ngừng dập đầu cầu xin “Thí chủ hào phóng! Tôi sắp chết đói rồi! Ngài chỉ cần bố thí cho tôi một chút là được. Xin Ngài cứu mạng tôi với”. Thư sinh sợ người ăn mày cướp lễ nên vội vàng bê mâm lễ chạy xuống núi. Người ăn mày đói khát chỉ còn cách ngồi xuống trước cổng ngôi miếu. Trên người chỉ có một tấm chăn bông quấn quanh người. Thần Phật chỉ xét nhân tâm ảnh Adobe Stock Màn đêm nhanh chóng buông xuống, trời càng lúc càng lạnh hơn. Người ăn mày quấn tấm chăn bông nằm co ro chịu đói. Đột nhiên, từ đâu một con chó nhỏ chạy đến và dụi vào chăn của người ăn mày để sưởi ấm. Chú chó nhỏ tội nghiệp run lên vì lạnh, thân gầy gò lộ ra toàn xương, chắc chú cũng phải thường xuyên chịu đói. Người ăn mày thấy con chó nằm lên chăn thì lấy chân đạp nó một cái và quát “Cút ngay! Cái thứ bẩn thỉu này làm bẩn hết chăn của ta. Đi đi không ta đánh chết bây giờ”. Con chó nhỏ co rúm người lại đứng lên, chạy ra một góc của cổng miếu và nằm xuống. Đến sáng hôm sau thì chú chó đã chết lạnh ở đó. Vì sao cầu xin Thần linh lại không được giúp đỡ? Nửa năm sau, vị thư sinh kia đi thi mà không đậu. Anh nổi giận oán trách Thần linh “Vì sao mọi người đều nói pháp lực của Ngài vô biên, vậy mà không chịu giúp con đỗ đạt? Chẳng phải con đã dâng lễ lên Ngài rất thành kính rồi hay sao?” Anh ta càng nghĩ càng tức tối, đến đêm đi ngủ thì mơ thấy vị Thần đó hiện ra nói với anh ta rằng “Vì sao ta phải giúp ngươi?” Thư sinh đáp “Con đã thành tâm thành ý mang lễ đến cầu xin ngài”. Thư sinh vừa nói xong thì linh hồn của người ăn mày hiện ra và nói với anh ta “Tôi cầu xin ngài một chút lễ để ăn đỡ đói, vậy mà ngài cũng không cho. Một chút tâm bố thí cũng không có, vậy thì sao Thần linh có thể giúp ngài được?”. Người ăn mày lại tranh thủ nói với vị Thần kia “Nhưng mà Thần linh cũng thật tàn nhẫn. Ngài thà nhìn con chết đói cũng không giúp con có được một chút đồ ăn. Chẳng lẽ ngài không có một chút lòng thương nào hay sao?” Người ăn mày vừa nói xong thì lại thấy linh hồn con chó hiện ra và nói với người ăn mày “Tôi chỉ xin nằm ké chăn bông của ông một chút để đỡ lạnh, cũng đâu có ảnh hưởng gì đến ông, vậy mà ông cũng không cho. Vì sao Thần linh phải thương xót ông cơ chứ?” Chỉ muốn được mà không muốn mất, Thần Phật liệu có thể ban phước? ảnh Adobe Stock Đạo Trời không thiên vị, nhưng thường giúp đỡ người thiện lương Lúc này vị Thần mới nói “Các ngươi chỉ muốn cầu xin ta ban phước. Nhưng khi thấy người khác khó khăn cũng không cứu giúp. Các ngươi không muốn chịu thiệt một chút nào mà lại muốn được phúc báo là sao? Đạo Trời công bằng, ta cũng không thể tùy tiện giúp đỡ các ngươi được”. Cầu xin Thần Phật phù hộ cũng là điều chính đáng, nhưng nói rằng thành tâm thành ý’ cầu nguyện thì không phải ai cũng làm được. Vì nếu thành tâm thành ý thì sau lời cầu xin đó phải đi đôi với hành động cụ thể, phải chiểu theo những lời Thần Phật khuyên bảo để làm theo; như thế mới gọi là tâm chân thành. Còn như chỉ muốn được lợi cho mình mà không muốn mất mát một chút gì thì Thần linh cũng không có cách nào để giúp đỡ. Theo DKN

thần linh có thật không