Worst Roommate Ever vừa ra mắt trên nền tảng Netflix ngày 1/3/2022. Đây là series án mạng có thật do Blumhouse sản xuất, tái hiện lại 4 câu chuyện khủng khiếp của những nạn nhân ở trọ với sai người. Đó là 4 vụ án quan đến những kẻ sát nhân như Dorothea Puente, K. C Joy, hoặc Và các nhẫn thuật được tạo ra cho mục đích này cũng nhiều vô số kể. Bên cạnh đó, thì vẫn có một số ít nhẫn thuật được tạo ra với mục đích phòng thủ. Tuy ít nhưng chúng lại có tác dụng vô cùng. Hãy cùng MGN.vn xem đó là nhẫn thuật gì nhé. 5. Đa số các nhuẫn thuật mộc độn Mộc độn là một trong những huyết kế giới hạn đặc biệt nhất có trong Naruto. HoangNgan1984. 303 25 1. Bối cảnh : Nơi làm việc.Hai con người thiếu hiểu biết về tình yêu, bị hút đến gần nhau.1v1 HETên gốc: 心之所动Tác giả: 咦不是上周刚见过吗Tình trạng bản gốc: 36 chương + 5 phiên ngoại.Tình trạng bản dịch: Đào hố.Sau nhiều ngày lê lết xin per Bạn cùng phòng. Những cảnh tượng mà Huy thủ dâm nó cứ quanh quẩn trong đầu của tôi,dục vọng của tôi cứ cao trào muốn nổ tung,tôi chạy vào phòng tắm vội lục cái xịp của Huy hôm qua trong sọt,tôi đưa lên mũi hít lấy hít để cái mùi tanh nồng của tinh dịch đang dính Cách 1: Thiết lập Unikey khởi động cùng windows 10. Đầu tiên bạn hãy chọn chuột phải vào icon Unikey dưới thanh taskbar và chọn bảng điều kiển. Bật cửa sổ Unikey trên windows 10. Ngay lập tức bạn sẽ nhận được 1 cửa sổ unikey lên sau đó bạn hãy chọn mục mở rộng ở bên Tác giả: Ovalll Dịch bởi: Bạch Tam đại CP càn quét toàn truyện, chủ Tường Lâm. Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up dưới mọi hình thức! Tường Lâm 《BẠN CÙNG PHÒNG PHI ĐIỂN HÌNH #gay #hejunlin #hạtuấnlâm #nghiêmhạotường # Chương 10. Cơ bắp của Thẩm Hoành Duệ phi thường đẹp. Đầu ngón tay Bùi Thanh như đang vẽ hình vuông trên tờ giấy, đầu ngón tay phác hoạ ở khe rãnh cơ bắp, sau đó hướng lên trên sờ cơ ngực anh, tay ở trên quần Thẩm Hoành Duệ cọ tới cọ lui. Thẩm Hoành Duệ đang đeo 471bD. Tác giả Thể loại Đô Thị, Đam MỹNguồn wordpressTrạng thái Đang raSố chương 22Ngày đăng 9 tháng trướcCập nhật 2 tháng trước Tác giả Sơn Thanh Hoà - Truyện Thẳng Nam Bạn Cùng Phòng Bị Mỹ Nhân Thụ Gay Rồi! của tác giả Sơn Thanh Hoà kể về Tống Thiên Trạch là thẳng nam, thẳng ở cả hai nghĩa, mà còn là người cực kì chán ghét tình yêu đồng Hàn gay, cũng là bạn cùng phòng của Tống Thiên cùng phòng vừa chuyển đến ngày đầu tiên, Tống Thiên Trạch đã cực kì ghét bỏ nói“Tôi không thích gay, tránh xa tôi một chút!”Khổ nỗi Lạc Hàn yêu thầm bạn cùng phòng, vì để tránh bạn cùng phòng càng thêm chán ghét mình, cậu chỉ đành một mình gặm nhấm thứ tình yêu cay đắng bắt đầu, giới hạn vạch ra rất rõ cùng phòng thậm chí còn không thèm nhìn cậu lấy nửa con mắt “Tôi chán ghét gay.”Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Sếp Chúng Tôi Lại Khoe Vợ hoặc Phái Diễn XuấtThân mời các bạn đọc tiếp - SSTRUYEN Not found, error 404The page you are looking for no longer exists. Perhaps you can return back to the homepage and see if you can find what you are looking for. Or, you can try finding it by using the search form the site ... Đam MỹĐoản Văn Nguồn 150 Hoàn Thành 004112 22/04/2022 Đánh giá từ 4 lượt Bạn đang đọc truyện Bạn Cùng Phòng Có Âm Mưu Gây Rối Tôi của tác giả Điện Thượng Bất Điện Hạ. Lâu Trạm cảm thấy gần đây Bạch Nhiễm nhìn hắn với ánh mắt là cho đến một ngày, hắn từ trên giường tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền thấy được gương mặt đang ngủ của Bạch Nhiễm, cùng với một vài dấu vết trên người đối từ! Sao tư thế tỉnh lại của hắn lại không đúng!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sau Khi Bị Tỏ Tình Mười Lần của cùng tác giả. Có một lần thằng Dũng đi đá banh về, tôi đang nằm trên giường đọc báo online, 2 thằng khác thì đang nằm ngủ ngáy khò khò. Tôi thì ngủ ít lắm, trưa cũng chả bao giờ chợp mắt. Thằng Dũng vừa cởi cái áo thun vứt vào sọt đồ dơ, bước vào buồng tắm khép cửa lại là tôi leo xuống giường ngay, phải tranh thủ từng chút chứ lỵ! Cũng tò mò vì chưa bao giờ bú cu nó khi người nó đang đầy mồ hôi cả, lúc nào cũng khô ráo thơm tho ngon lành nằm sẵn trên giường nhắm mắt. Giờ thử đòi bú cu nó khi nó đang đứng trong buồng tắm luôn xem nó phản ứng thế nào. Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. Tôi nhè nhẹ đẩy cửa buồng tắm bước vào, thằng Dũng đang đứng đánh răng, nhìn qua gương thấy tôi vừa vào liền nói khẽ trong khi mồm vẫn đầy kem đánh răng và bàn chải vẫn đang ngậm "Gì đó mày? Nữa hả?". Tôi cười hí hửng, đưa một ngón tay lên miệng ra dấu "Suỵt, tụi nó ngủ rồi!". Thằng Dũng có hơi lưỡng lự, chắc sợ 2 thằng kia đang ngủ tự dưng mắc tè mà đi vào thì chắc chả biết núp đi đâu! Vả lại nó cũng quen với việc nằm im trên giường mà nhắm mắt hưởng thụ chứ không quen việc đứng trong buồng tắm thế này. Thấy nó cứ ngần ngừ bối rối, tay tiếp tục đánh răng nhưng không nói tiếng nào. Tôi trấn an "Nựng chút thôi, không bú cho ra đâu", nó liếc tôi một cái "Uhm". Nó vừa dứt tiếng uhm là tôi liền cởi phăng áo thun của tôi, rồi ôm ngay lấy tấm lưng vạm vỡ của nó từ phía sau. Đúng như dự đoán, người nó còn đầy mồ hôi, tôi mà không cởi áo ra chắc cũng ướt mèm mất. Tôi vòng 2 tay ra phía trước, ôm trọn cặp ngực căng cứng của nó xoa xoa rồi vân vê 2 đầu ti. Tôi cố tình dí hạ bộ sát vào đôi mông săn chắc của nó để cạ, nhưng nó hẩy đít về phía trước né đi, chắc nó không thích cây dùi cui cứng ngắc của tôi cạ vào mông nó! Này thì hẩy về phía trước với ông này, tôi nhanh chóng luồn tay phải vào 2 lớp quần, chụp ngay con cu mềm xèo của nó. Lớp lông cu cũng đang ẩm mồ hôi, tôi nắn bóp nhẹ. Công nhận đứng tư thế ôm nó từ phía sau thế này thích thật các bác ạ, ngực tôi được áp vào tấm lưng săn chắc của nó, cảm nhận được lớp mồ hôi và cái sức nóng của cơ thể nó, ấm lắm! Tay phải nắn bóp cu, tay trái vân vê đầu vú nó, cằm tôi kê vào vai nó. Nhìn qua gương, mặt nó cứ liếc liếc tôi, cưng chết được! Muốn cạp ngay vào một bên cổ nó, nhưng mồ hôi nhơm nhớp, sợ bẩn lắm! Canh đúng lúc nó vừa xúc miệng, cúi xuống bồn rửa mặt để nhổ kem đánh răng, đít vừa chìa ra, tôi liền ôm ngay lấy 2 bẹ sườn đầy cơ của nó mà nắc nắc vào đít nó mấy cái nhè nhẹ kiểu như đùa, như đang chịch nó, nó đẩy mạnh đít về phía sau để hẩy tôi ra. Chậc, ước gì được tuột quần nó xuống, đút cu mình vào lỗ đít nó mà nhấp tư thế đứng như này chắc đê mê lắm! Nhưng mơ ước thì cũng chỉ là ước mơ thôi các bác ạ! Nó vừa xúc miệng xong, là tôi nắm vai, xoay người nó đối diện mình, rồi đẩy nó đứng sát tường, rồi nhanh chóng tuột cả quần đùi và quần lót nó xuống tận gót chân. Con cu nó vẫn mềm các bác ạ! Trai thẳng nó thế đấy! Mơn trớn mỏi cả tay mà nó vẫn không hề có cảm giác! Bộ đùm vừa hiện ra trước mắt, tôi cầm ngay cu nó, bỏ vào mồm rồi gục mặt bú liên tục, lâu lâu lật cu nó lên để bú chùm trứng cút của nó. Công nhận trai trẻ chơi thể thao xong, người đầy mồ hôi thì bộ đùm nó có mùi ngai ngái các bác ạ! Nhưng thôi kệ, tôi vẫn cứ cố liếm láp. Nó thì ngại, thay vì nhìn xuống xem cảnh tôi chăm sóc cho cậu nhỏ của nó, thì nó lại nghẹo cổ sang một bên nhìn hướng khác. Không như dự tính của tôi, cứ tưởng nó sẽ đê mê, 2 tay sẽ ôm đầu tôi mà dộng cu vào mồm tôi, miệng thì rên rỉ. Nhưng không, 2 tay nó vẫn buông xuôi bấu vào tường, không rên, không hẩy đít hưởng ứng. Tôi bú được vài phút, trổ hết tài nghệ "lau trụ đèn, đá trứng cút" ra, nhưng cu nó vẫn không cương lên được, chắc nó vừa đá bóng xong còn mệt, hoặc đứng như thế này không thoải mái. Thấy tình hình không mấy khả quan, định bú cho cứng lên thôi rồi để cho mày nứng đấy, tối bố tính tiếp, nhưng nó lại không cứng được. Chán quá, phần vì sợ lũ bạn thức dậy, nên tôi ngừng bú, trước khi ngừng hẳn, tôi vục mặt vào chùm lông cu nó, giả vờ nhai nhai như bò nhai cỏ, vừa nhai vừa ngoáy ngoáy chà xát, nó nhột, co chân lên, cố nín cười vì buồn ngứa quá, thấy thương! Trước khi mặc lại áo, bước ra khỏi buồng tắm, tôi còn tranh thủ bóp vú bóp đít nó vài cái nữa, rồi bảo nhỏ "Súng ống chả nhạy gì cả nhé!". Nó cười, định cốc đầu tôi, tôi vùng chạy ra ngoài... Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. Lạc Hàn rõ ràng cảm nhận được kế hoạch của tên này có thay đổi. Ban đầu bảo cậu tránh xa mình một chút, hiện giờ vì ép buộc cậu rời đi mà không ngừng vây quanh cậu, làm phiền như đứng trước máy bán hàng tự động của trường, Lạc Hàn khát nước mua một lon coca, mới vừa lấy ra liền bị tên Tống nào đó không biết từ đâu lao đến cướp mất, sau khi tu ừng cực hết non nửa lon, mặt mày thỏa mãn trả lại cho cậu, "Thật tốt, cảm ơn nhé."Lạc Hàn đứng hình mất hai giây, nhận lấy lon coca đã bị hắn bóp không còn hình dạng gì, cấm ống hút vào uống cạn phần còn lại rồi ném cái lon rỗng vào trong ngực hắn, "Không cần khách sáo."Ví như ở trong siêu thị nhỏ bên cạnh nhà tắm chung, Lạc Hàn không hề phát hiện ra bản thân vẫn luôn bị một người nào đó đi theo, lúc thanh toán trong giỏ hàng không hiểu ra sao lại có thêm một gói băng vệ sinh, khiến cho dì thu ngân dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cậu. Quay đầu lại thì cái tên đùa cợt cậu đã sớm chạy mất dạng từ lúc ví như buổi trưa hôm nay sau khi gọi cơm xong, cậu cố tình tìm một góc vắng người mà ngồi, kết quả còn chưa kịp đặt mông xuống thì đã thấy tên kia nghênh nghênh bưng cơm đi đến ngồi xuống đối diện cậu, bản thân hắn cũng không ăn, chỉ chăm chú nhìn cậu ăn cơm, hoàn toàn khiến cơn thèm ăn của cậu biến mất không còn chút tăm hơi."Ăn đi, thấy cậu lấy nhiều món ngon như vậy, không ăn thì thật đáng tiếc nha." Hắn cây ngay không sợ chết đứng chỉ chỉ trỏ trỏ thức ăn trong mâm Lạc Hàn."Tôi nói này Tống Thiên Trạch, nếu cậu thật sự quá rảnh rỗi thì đi tìm bừa một lớp nào đó rồi ngồi ngu trong đó đi," Lạc Hàn trừng hắn, "Còn có, nhìn thấy cái bản mặt hãm tài của cậu khiến tôi ngán mẹ cơm luôn rồi, có thể nào mời lão nhân gia ngài đây đi nơi khác phát bệnh được không?""Chịu không nổi hả, chịu không nổi thì chuyển đi đi."Lạc Hàn nghe câu này đã sắp chai lì đến nơi, cậu không muốn để ý đến hắn nữa, cậu muốn cúi đầu ăn cơm nhưng lại không muốn người khác nhìn chằm chằm mình, chỉ có thể cứng ngắc cầm Thiên Trạch được voi đòi hai bà trưng càng lúc càng càn rỡ, thậm chí còn dùng đũa lựa lựa gắp gắp thức ăn trong mâm Lạc Hàn, mặt dày đưa vào trong miệng mình, "Cậu xem món này cũng sắp nguội tới nơi rồi, cậu không muốn ăn vậy để tôi giúp cậu giải quyết nhé.". Truyện đề cử Tiểu Dược Thê Lạc Hàn có chút bệnh sạch sẽ, thức ăn đang yên đang lành bị Tống Thiên Trạch "giày vò" thành ra như vậy, cậu thật sự ăn không điều, cậu ngược lại biết gậy ông đập lưng ông, khóe miệng khẽ câu lên, thẳng tay gắp thức ăn trong mâm Tống Thiên Trạch cho vào miệng cùng hai người cướp thức ăn của đối phương cướp đến hăng say, mạnh mẽ tranh đấu giải quyết bữa trưa của nhau, động tĩnh như sét đánh mưa bão này khiến các vị đại ca bàn bên cạnh bị dọa sợ không nhẹ, suýt chút nữa cho rằng ai đó đang chuẩn bị đón tết Tống Thiên Trạch quấy rầy đến phiền nên bữa trưa hôm nay Lạc Hàn ăn quá gấp, vì thế lúc ra khỏi nhà ăn dạ dày cậu liền bắt đầu âm ỉ đau, cậu muốn trở về ký túc xá ngủ một giấc nghỉ ngơi cho thật Tống Thiên Trạch chính là không muốn để cậu yên, hắn một đường theo sau cậu đến cửa phòng ký đánh chết Lạc Hàn cũng không ngờ tới, cái người mà hồi cấp ba cậu vẫn hay nhìn trộm sẽ có một ngày lại dùng cách thức y hệt để dính lấy Thiên Trạch thuộc dạng người một là không làm hai là làm đến cùng, chỉ cần hắn quyết định chuyện gì thì nhất định phải làm đến cùng, chuyện 'bắt nạt' Lạc Hàn cũng vậy. Lạc Hàn cầm chìa khóa mở cửa phòng, hắn liền đứng phía sau người ta, huýt sáo ngắm xoáy tóc cậu, chỉ nhìn thôi không đủ lại còn động tay động chân bứt một cọng tóc của cậu, "Ai nhaa, cậu mới bao lớn sao lại có tóc bạc thế này, lẽ nào không tìm được đàn ông nên rầu rĩ sao?"Không ngờ tới người này không chỉ bắt nạt cậu mà còn muốn tìm đủ cơ hội nhục nhã chịu đựng của con người có giới hạn, Lạc Hàn chung quy cũng không phải cô gái nhỏ, cậu cảm thấy phải dùng cách thức của một người đàn ông chân chính để giải quyết thằng khốn này, nói trắng ra chỉ gói gọn trong hai chữ đấm sml tiên Lạc Hàn lùi về sau một bước, sau đó hướng phía sau túm lấy cổ tay Tống Thiên Trạch sau đó cấp tốc xoay người lại, thuận thế dùng sức kéo tay hắn xuống, vặn ngược cánh tay hắn thành bánh quai đó cậu như mong muốn nghe thấy tiếng hét thảm thiết của người nào đó."Có phải tôi vẫn chưa nói với cậu tôi từng luyện qua tán đả không?"Tống Thiên Trạch thừa nhận hắn quả thật bị dọa sợ bởi sự tấn công bất ngờ này, nhưng rất nhanh lại bỉ ổi bật cười, nghiêng đầu nói "Xem ra tôi đã quá coi thường cậu rồi!""Bớt nói nhảm, muốn đánh thì tới đi."Thân thể nhỏ bé này thật đúng là càng lúc càng thú vị. Tống Thiên Trạch nghĩ đột ngột nhấc cánh tay đang tự do còn lại lên, Lạc Hàn theo bản năng tránh né, cậu cho rằng hắn muốn nện vào bụng mình nhưng không ngờ tới chỉ là phô trương thanh thế, chuyển qua gãi nhẹ lên cẳng tay cậu hai ba cái, sau đó nhân lúc cậu ngẩn người lộ ra sở hở hắn liền ngay lập tức đảo khách thành chủ, nhẹ nhàng xoay người, một cánh tay chắn ngang cổ cậu, chen lấn khiến cậu liên tục lùi về phía sau, mãi cho đến khi ép cậu lên vách tường bên cạnh phòng khắc sống lưng va phải vách tường, Lạc Hàn thật sự đau đến nhe răng. Dạ dày cậu vốn đang khó chịu, hiện giờ loại khó chịu này lại càng thêm mãnh liệt, nếu không phải bị tên này kích thích, cậu nào muốn náo loạn với hắn vào lúc này cơ đúng, dù sao cậu còn ở phòng 303 ngày nào thì Tống Thiên Trạch sẽ không để cậu sống yên ổn ngày miệng Lạc Hàn khẽ run rẩy, ánh mắt nhìn hắn tràn ngập oán Thiên Trạch không hề phát hiện ra sự khó chịu của cậu, lúc này hắn chỉ chăm chăm hưởng thụ thành quả thắng lợi, "Bạn học nhỏ, đã có ai từng nói với cậu đứng trước sức mạnh tuyệt đối, bất kỳ kỹ xảo nào cũng trở nên vô dụng chưa?""Tống Thiên Trạch, cậu......!"Đàn ông đều có dục vọng chiến thắng đối thủ, Lạc Hàn cũng không ngoại cũng không quản bản thân có bao nhiêu khó chịu, nửa thân trên bị cầm cố chỉ còn chân là có thể giãy dụa, kỹ xảo tấn công gì gì đó đều bị quăng hết ra sau đầu, chỉ cần nhìn thấy chỗ có thể đá có thể đạp cậu liền dốc hết sức bình sinh tấn gì cậu nghĩ bây giờ chính là, tôi mẹ nó đạp chết đại gia nhà cậu, Lạc Hàn tôi hôm nay quyết liều mạng với cậu. Hai người đánh nhau từ vách tường đến trước bàn học, làm rơi cả đống bút vẽ, cọ vẽ và giấy, bình thủy cũng bị người đạp một đá phăng đi, ruột phích cũng bị rơi đến vỡ cùng cũng không biết làm thế nào mà hai người lại đánh đến trên giường Tống Thiên Hàn không dễ dàng gì mới chiếm được thế thượng phong, cậu ngồi xổm trên người hắn, hai đùi gắt gao kẹp chặt lấy eo hắn, gang bàn tay thít cổ hắn, tung một đấm xuống má phải của đấm này đấm đến thật mẹ nó mắt Tống Thiên Trạch trừng lớn đến sắp rớt ra ngoài, hắn khó mà tin nổi sờ sờ khóe miệng, vậy mà lại sờ được vết máu ẩm chiếu cố gương mặt nhỏ nhắn trắng mịn của Lạc Hàn nên Tống Thiên Trạch còn giữ lại chút lương tâm cố gắng hết sức không đánh vào mặt cậu, nhiều nhất là đánh vào vai hoặc ngắt eo cậu mà thôi, kết quả tên này lại đấm hắn đến chảy máu!"Đệt mẹ! Lạc Hàn! Hôm nay cậu chết chắc rồi!" Tống Thiên Trạch dùng đầu lưỡi đỉnh đỉnh quai hàm, đầu gối co lại hướng lên trên, lật nghiêng người lại, dễ dàng đè Lạc Hàn xuống dưới thân, bàn tay to lớn nắm lấy mặt lực của Lạc Hàn và hắn cách biệt quá lớn, bất kể cậu có giãy dụa thế nào đi nữa nhưng với tư thế này căn bản không hề có cơ hội phản rất rõ kết quả khi đánh nhau với Tống Thiên Trạch là gì, thế nhưng cậu chính là không phục, liều cả cái mạng này cũng chỉ đạt được một chút sức lực như đấm cả buổi trời, hai người đều mệt bở hơi tai, nằm trên giường thở hồng Tống Thiên Trạch ướt đẫm mồ hôi, dinh dính đến khó chịu, liền một tay cởi phăng áo thun ra ném trên giường."Lạc Hàn à Lạc Hàn, cậu có biết tôi phải nhẫn nại tính tình bao nhiêu mới không đánh vào mặt cậu không, cậu mẹ nó vậy mà lại không nói hai lời đánh thẳng vào mặt tôi?"Theo như lời của Bình Tử thì Tống Thiên Trạch hắn ở khoa khoa học máy tính thậm chí là cả đại học E, một nửa dựa vào trình độ kỹ thuật nổi trội, nửa còn lại dựa vào mặt. Một đấm này của Lạc Hàn hạ xuống, chính là đập nát một nửa chén cơm của hắn!Tống Thiên Trạch quá nặng, đè Lạc Hàn đến thở không ra hơi, chỉ có thể đỏ mặt ho khan, bữa trưa cũng sắp bị cậu nôn ra tới quá không muốn động đậy nữa, họ Tống kia muốn chém muốn giết tùy hắn đi, Lạc Hàn bình thản nhắm hai mắt lại."Tôi nói cho cậu biết, cậu đừng tưởng tôi không dám......"Lời hung ác còn chưa kịp nói xong, hai người liền nghe thấy một tiếng 'kẽo kẹt răng rắc' vang dội, cùng với tiếng hô kinh hãi ngoài cửa của Hà Tiểu Nặc -Ván giường, sụp rồi.

truyện gay bạn cùng phòng