Chương 14 - Đại thần sở dĩ là đại thần. Chương 15 - Phiên ngoại - Trì Thủy Mặc. Chương 16 - Mọi người cùng nhau tới "Ý dâm." Chương 17 - Làm yêu nữ gặp phải đại thần. Chương 18 - Đáng tiếc không phải là anh (thượng) Chương 19 - Đáng tiếc không phải là anh (hạ)
Đánh giá: 8.5/10 từ 844 lượt. Thể loại: Xuyên không, cổ đại, nữ cường nam cường, HE. Độ dài: 191 chương + 13 ngoại truyện. Dịch: Whitenavy. Bìa: hoaquynh123. Beta: kirowan. Cô là quân chủ bài của sơ quân tình 11 cục bảo an, sở hữu trí tuệ hơn người, là quân sư sắp đặt
Khi đọc truyện Chấp Mông, bạn không thể nào không thốt lên rằng: "Trời ơi, tác giả văn thơ quá!". Chính vì lẽ đó, những bộ truyện theo kiểu xuyên việt qua thế giới Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ được ra đời. Trong đó nổi bật nhất phải kể tới tác phẩm của tác
Kết quả cần đạt: 1. Kiến thức: củng cố bài 25 -26, tiết 107 2. Tích hợp với phần văn ở văn bản nhật dụng Câu Long Biên - chứng nhân lịch sử, với phần tập làm văn ở viết đơn 3. Kỹ năng: Phát hiện và sửa lỗi về chủ ngữ, vị ngữ khi nói và viết. + Củng cố
Ekip Sở Kiều Truyện 2 vẫn đang vô cùng đau đầu vì dàn cast cho bộ phim, bởi vì việc tập hợp được những cái tên đình đám cũ là chuyện không thể nào. Đặc biệt khi giờ đây Đặng Luân đã vướng scandal trốn thuế tan nát sự nghiệp, màn tái hợp của hội Sở Kiều Truyện ở phần 2 lại càng khó.
Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc - Chương 10-2: Ngoại truyện - PHẦN THƯỢNG: Chương 17: Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc - Chương 18: Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc - Chương 19 Bát Thiên Sở Kiều 10164 10 Nữ Nhân Ngu Ngốc, Tôi Thích Em
đô thị tình duyên: chi tiết truyện bình thường, nhắc lại chuyện yêu đương của 2 nhân vật bao gồm trong cuộc sống thường ngày đô thị.tổng tài: nam đó là tổng giám đốc, chủ tịch công ty.thương trường: tình tiết truyện chuyển phiên quanh các công ty, thương vụ mua bán, tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh trong gớm doanh.hào môn nắm gia: mái ấm gia …
FAHs. Princess AgentsSở Kiều TruyệnPhim nói về Sở Kiều là một cô gái xinh đẹp giỏi giang, một cô đặc công tài giỏi làm việc cho quân tình số 11, cô làm nhiệm vụ thu thập thông tin và lên kế hoạch cho các chiến sĩ nhận nhiệm vụ ám sát những nhân vật quan trọng của thể lực thù địch phía trước. Trong một lần làm nhiệm vụ vì sơ hở mà cô phải hy sinh. Không chấp nhận với số phận hiện tại, cô quay trở về quá khứ của mình là một cô gái con nhà giàu có, là quan chức có quyền có thể nhưng bị người khác hãm hại và vu oan nên bị mọi người trở nên lẩn tránh và không ngó ngàng gì đến gia đình cô. Sở Kiều tìm mọi cách để minh oan cho gia đình và cho mình, cô đã vùng lên một cách mạnh mẽ và cuối cùng cũng được đền đáp xứng đáng. Danh sách tậpĐề xuất cho bạnPhù Thế Song Kiều TruyệnDân gian tương truyền rằng nữ nhi của trọng thần triều Hậu Chu Phù Ngạn Khanh sẽ trở thành hoàng hậu tương lai. Có ác ý cho rằng giết họ sẽ huỷ được đế vịTrường Nguyệt Tẫn MinhTam giới dưới sự thống trị tàn bạo của ma thần Đạm Đài Tẫn khiến tất cả lầm than. Để cứu chúng sinh, Lê Tô Tô quyết định thực hiện nhiệm vụ nguy Sam Đến Rồi - Boss And MeTưởng chừng như thuộc về hai thế giới khác nhau nhưng chủ tịch Phong Đằng và cô nhân viên Sam Sam phải lòng nhau lúc nào không Nàng MuốnSau khi bị điện giật, Tôn Tử Cương có khả năng đọc suy nghĩ của phụ nữ. Từ đó anh thuận lợi hơn trong công việc mà cũng gặp không ít phiền toáiThời Gian Đẹp NhấtThời Gian Đẹp Nhất – một trong những thiên tình sử bất hủ nhất của Đồng Hoa, một định nghĩa mới về sự chờ đợi trong tình yêu đôi Tình Đầu Của Đại Nhân Thiên TuếMột mối tình vấn vương nhiều đời nhiều kiếp của hồ ly si tình Tĩnh Đình và người tình ngàn năm Tuệ Nhan. Phim có sự góp mặt của Hoàng Cảnh DuLưỡng Bất NghiTừ Ngọc xuất thân nhà quan võ, không giỏi cầm kỳ thi hoạ. Nàng bước vào hoàng cung bị vua lạnh nhạt nhiều năm, chịu đủ mọi uất Lội Ngược DòngVợ chồng Lưu Ngải bỗng rơi vào khủng hoảng khi cả hai gặp khó trong công việc, họ cùng nhau lội ngược dòng để nhớ lại ước mơ giản đơn của Khóa Tình YêuCuộc sống, tình yêu và những cuộc chiến nảy lửa nơi thương trường của ba cô gái trẻ, hiện đại làm việc trong ngành công nghệ thông tin. Nhạc phim hayChiêu Dao - The LegendsCăm giận Tông môn giả nhân nghĩa, Chiêu Dao thành lập Lục Vạn Môn đối đầu với Tông môn. Nàng và Mặc Thanh viết nên chuyện tình đầy ngang tráiVị Khách VIP - Kẻ Thứ BaNa Jung Sun chuyên phụ trách khách VIP trong trung tâm thương mại phát hiện chồng ngoại tình khi cô đang tìm kiếm danh tính một vị khách VIP nữCá Mực Hầm Mật - Go Go Squid!Chuyện tình hài hước, đáng yêu của Đồng Niên, cô sinh viên thông minh, đầy sức sống và Thương Ngôn, anh chàng game thủ điển trai, lạnh Sinh Nếu Như Lần Đầu Gặp GỡDịch Liên Khải làm mọi cách để cưới được Tần Tang. Nhưng trong mắt Tần Tang, anh chỉ là 1 công tử mải mê chơi bời. Khi nào họ mới hiểu lòng nhau?Tương Dạ 2 - Ever Night 2Tên lưu manh Ninh Khuyết giờ đây đã trưởng thành, quyết chiến sinh tử với bất kỳ ai để bảo vệ tiểu nữ Tang Tang khỏi sự truy sát của thiên hạMặt Trời Mùa Đông 2023Minh Hoàng và Minh Huy là hai anh em sinh đôi vô cùng gắn bó. Trong một vụ án mạng được sắp đặt, Minh Huy đã bị bọn xấu bắt đi và thay đổi tên ChủHải Đường có nhiệm vụ thâm nhập vào một tổ chức tội phạm để giúp cảnh sát triệt phá đường dây buôn bán ma túy, mở ra một cuộc chiến gay Việt - Mùa 3Rap Việt - chương trình âm nhạc được yêu thích nhất, tạo trào lưu nhạc rap suốt 2 năm liền, thu hút hàng tỷ lượt xem trên các nền tảng số chính thức quay trở lại với Mùa 2154, tập đoàn RDA khai thác một loại khoáng sản giá trị tên unobtanium tại Pandora, một mặt trăng có hệ sinh thái rừng rậm có thể sinh sống đượcCố Lên, Cậu Là Tuyệt NhấtTrạch Vũ là ngôi sao hết thời mong lập nghiệp tại Bắc Kinh. Người quản lý cũ của anh bất ngờ bỏ đi, giao việc cho cô trợ lý gà mờ mới vào nghềHộ TâmYêu long Thiên Diệu bị người mà hắn yêu là Tố Ảnh hãm hại trong hôn lễ. Thiên Diệu nén đau lấy vảy hộ tâm ném đi, không cho nàng ta toại nguyện ý Hương Như TiếtChuyện tình đau thương giữa đóa sen Thượng cổ quý giá Nhan Đạm Dương Tử cùng Ứng Uyên Đế Quân Thành Nghị của Thiên Sáng Cho EmTrong một trận động đất, Cận Thời Xuyên và chú chó nghiệp vụ đã cứu được Từ Lai và để an ủi nạn nhân, anh đã đồng ý một lời hẹn ước 10 năm cùng luậnHãy để là người bình luận đầu tiên!Xem Sở Kiều Truyện - 58 Tập của Trung Quốc có sự tham gia của Đặng Luân, Lâm Canh Tân, Triệu Lệ Dĩnh, Đậu Kiêu, Lý Thấm. Thuộc thể loại Phim bộ
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. Xem tiếp phần 2 nhé -Chương 1 Phong Vân lệnh chủ Vũ Văn Nguyệt chìm sâu xuống đáy hồ băng nghìn trượng. Dấu ấn mạn châu sa hoa đỏ rực dần hiện trên bả vai Sở Kiều. Bất giác, hai luồng khí nóng và lạnh liên tục xung đột trong huyết quản của Sở Kiều, đôi mắt mở lớn. Sức lực đã bị rút cạn trong cuộc chiến ban nãy đã trở lại, thậm chí nàng còn cảm thấy mạnh hơn bội phần. Nhớ lại lời Ô tiên sinh, Sở Kiều phần nào đoán được nội công mà mẫu thân truyền lại cho mình đã bị phá vỡ phong ấn Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. . Điều nàng nghĩ đến đầu tiên là nam nhân vừa đẩy nàng trở lại. Sở Kiều cố dấn mình ngày càng sâu xuống đáy hồ, nhưng xung quanh chỉ một một màn đen lạnh lẽo. Nàng không thể khóc, cũng không thể gọi tên hắn. Chỉ vài khắc trước, nàng đã nghĩ muốn cùng chết với hắn. Nhưng nam nhân đó, dù biết mắc bẫy cũng si tình mà dấn thân đến đây bảo vệ nàng. Đến lời cuối cùng hắn nói, vẫn chỉ là nghĩ cho nàng. Sở Kiều nắm chặt bàn tay, xua đi làn nước giá buốt, dần trồi lên khỏi mặt hồ, chỉ là trái tim của nàng ... mãi mãi nằm dưới đó ... cùng với hắn. Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. "A Sở! A Sở!"Thanh âm đó là thứ mà nàng không muốn nghe nhất vào lúc này. Một đám cận vệ bên cạnh Yến Tuân vẫn đang nhìn nàng với con mắt hằm hè. Chắc hẳn, tin tức Sở đại nhân của Yến Bắc lại vì một tướng quân Đại Ngụy mà trở mặt với Điện hạ của chúng, giết Trình Diên, và cả trăm mạng quân Yến Bắc kia đã truyền khắp toàn quân.
Phần 17 Gió bắc thổi tuyết bay lả tả đầy trời, che khuất trăng sáng trên cao, bông tuyết dày đặc như lông ngỗng khiến người ta cơ hồ không thể mở mắt ra. Bên dưới bầu trời đêm tối đen như mực thỉnh thoảng truyền đến tiếng gió rít gào thê lương, từ trên không trung nhìn xuống, hoàng thành như viên minh châu phát ra ánh sáng chói mắt ngay giữa một dòng sông băng trắng toát. Lúc này, bên cạnh viên minh châu kia lại là một nhóm dân dị tộc xanh xao vàng vọt, áo quần lam lũ không hề tương xứng với vẻ phồn hoa cẩm tú kề bên. Gió bắc lạnh thấu xương xuyên qua y phục đơn bạc của nhóm dân dị tộc tựa như những nhát dao sắc bén cắt lên da thịt đã tím tái vì lạnh của bọn họ. Không có tường thành che phủ, gió tuyết trên cánh đồng càng thêm sắc bén, trong đám dân chúng đột nhiên vang lên tiếng khóc nỉ non của trẻ con, ban đầu chỉ là tiếng của một đứa trẻ, sau đó dần dần lan ra khắp cả đoàn. Một tiếng roi quất *vụt* vang lên, gã tướng lĩnh ngồi trên lưng ngựa vẻ mặt âm trầm chậm rãi tiến lên, lớn tiếng quát “Đều câm miệng cho ta!” Thế nhưng trẻ con không hiểu chuyện làm sao có thể nghe theo hiệu lệnh của hắn, tiếng khóc vẫn tiếp tục lan truyền trong nhóm người. Gã tướng lĩnh nhíu mày, đột nhiên thúc ngựa đi lẫn vào đám người, khom lưng đoạt lấy đứa bé từ trong lòng một người phụ nữ còn trẻ, sau đó hung hăng ném *phịch* xuống trên mặt đất. “A!” Người mẹ nhất thời kêu lên thất thanh, lập tức quỳ xuống trên mặt đất ôm lấy đứa trẻ đã im bặt, thảm thiết khóc lớn. Gã tướng lĩnh quét ánh mắt sắc bén như chim ưng ngang qua đám người dị tộc, ngụ ý chớ có lên tiếng, bên dưới bầu trời đen kịt, chỉ có tiếng khóc bi thống của người mẹ trẻ. Gã tướng lĩnh rút trường đao ra chém ngang lưng nàng, máu tươi bắn ra vẩy trên mặt tuyết trắng tinh khôi. Hô hấp của Sở Kiều trong thoáng chốc chậm lại, nàng cắn chặt hai môi, nắm tay bỗng nhiên siết mạnh lại, lập tức muốn xông ra. “Ngươi không muốn sống nữa sao?” Thiếu niên hai mắt sáng quắc ghì chặt lấy Sở Kiều, thấp giọng nói ở bên tai nàng “Bọn họ là quân đội của Ngụy phiệt*, đừng hành động thiếu suy nghĩ.” *Phiệt là cách viết tắt của gia phiệt – gia tộc quyền quý lớn mạnh “Ở đây đi.” Gã tướng lĩnh một thân giáp đen, khoác áo choàng lông đen trầm giọng nói với thuộc hạ, đám binh sĩ đầu đội mũ sắt nghe vậy liền lập tức tung mình xuống ngựa, rút đao bên hông ra rồi kéo mạnh dây thừng, đám lưu dân bị trói chặt hai chân đồng loạt ngã rạp xuống trên đất. Gã tướng lĩnh lộ vẻ âm trầm, ánh mắt sắc bén như đao, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng tắp, chậm rãi phun ra một chữ “Giết!” Tiếng đao *xoẹt xoẹt* đều nhịp vang lên, đánh binh sĩ mặt lạnh như sắt, xuống tay không hề chớp mắt, trong giây lát đã có mười mấy cái đầu lăn xuống trên mặt tuyết dày, máu nóng phun ra như dòng suối, nhưng thoáng cái đã bị đông lại trong không khí rét lạnh. Sở Kiều cắn chặt môi dưới, nàng nép mình sau sườn dốc nhìn trận tàn sát gần trong gang tấc này mà tim như bị níu chặt, ánh mắt sáng như sao mang theo lửa giận ngút trời. Tay của Yến Tuân cũng thực lạnh lẽo, tuy hắn vẫn ôm chặt nàng như cũ nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm xúc khiến hắn không dám quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt cô bé này, thân thể bé nhỏ bên dưới tản ra một luồng nhiệt cơ hồ có thể làm bỏng tay hắn. Hắn nhìn những kẻ thống trị đế quốc kia lia từng đao một xuống đầu dân chúng, cảm thấy thứ bọn họ chém đứt không phải là đầu người mà chính là lòng tin của bản thân. Những tín ngưỡng kia đã đóng chặt ở trong tâm trí hắn quá nhiều năm, nay lại bị gỡ ra từng tầng một khiến hắn thương tích đầy mình, xấu hổ đến không chỗ giấu. Từng lưỡi đao vung xuống, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, Sở Kiều nhìn thấy rất rõ, sắc mặt những dân chúng dị tộc kia vẫn vô cùng bình tĩnh, không chút sợ hãi khi đối mặt với cái chết. Đó không phải là chết lặng khi sợ hãi đến tận cùng, không phải là tuyệt vọng đến cùng cực, lại càng không phải là vẻ cam chịu tự chấp nhận số phận bản thân không may, đó chính là một loại quật cường cố chấp, là sự thù hận đến thấu xương. Toàn bộ lưu dân đều rất an tĩnh, không khóc nháo, không la hét, ngay cả những đứa trẻ trong lòng người lớn cũng rất biết điều, chúng chỉ mở to mắt nhìn đồng tộc lần lượt chết dưới lưỡi đao của đám binh lính, mắt vẫn sáng ngời nhưng lại âm thầm chứa đựng sóng cuộn mạnh mẽ. Đó chính là nỗi thù hận điên cuồng đến mức thần linh trên trời cũng e dè, là oán khí khiến quỷ Tu La dưới đất cũng phải lùi bước. Tức giận cùng hận thù bị đè nén trong lòng lại chậm rãi dâng lên, Sở Kiều siết chặt nắm tay, hai mắt vằn máu như một con sói con. Ngay lúc đó, từ xa đột nhiên truyền đến tiếng chân dồn dập, có tiếng nam nhân vội vàng tức giận hô to “Dừng tay! Tất cả dừng tay!” Một con chiến mã trắng như tuyết nhanh chóng chạy lại gần, nam nhân trẻ tuổi tung mình nhảy xuống, nổi điên vung roi quất vào cổ tay của đám lính đang cầm đao, che ở trước đám lưu dân, tức giận hét lớn với gã tướng lĩnh “Mục Hạ, ngươi đang làm gì vậy?” Gã tướng lĩnh nhìn thấy vị thiếu niên thì khẽ nhíu mày, nhưng vẫn xuống ngựa cung kính hành lễ, trầm giọng nói “Thiếu tướng Thư Diệp, ta là phụng quân lệnh xử trảm loạn dân.” “Loạn dân?” Thư Diệp nhíu chặt mày kiếm hơn, tức giận chỉ vào đám đông toàn phụ nữ cùng trẻ nhỏ, lớn tiếng nói “Ai là loạn dân? Các nàng? Người nào cho ngươi cái quyền này, ai cho phép ngươi làm như vậy?” Mục Hạ mặt vẫn không đổi sắc, ngoan cố như đá tảng “Thiếu tướng, là thúc thúc của ngài, Ngụy đại nhân tự mình xin ý chỉ từ cung Thịnh Kim, trên văn kiện còn có chữ ký của hội trưởng lão cùng đế đô phủ doãn – ca ca của ngài nữa, chính các tộc trưởng Ngụy phiệt đã cùng nhau thương thảo đề ra quyết định. Thuộc hạ chỉ chẳng qua phụng mệnh làm việc mà thôi.” Thư Diệp nhất thời ngây ngẩn cả người, mờ mịt quay đầu lại nhìn thoáng qua số ít lưu dân còn sống sót sau lưng. Những bá tánh dị tộc đang đối mặt với cái chết này vốn chưa từng nhăn mặt nhíu mày dù chỉ một chút, nay nhìn thấy Thư Diệp đột nhiên thay đổi sắc mặt thì cũng không thể che giấu lửa giận trong mắt nữa, một bà lão đứng bật dậy, không để ý đến binh sĩ hai bên lao đến mắng to “Đồ lừa gạt! Vô sỉ lừa lòng tin của người khác! Thần linh trên trời sẽ trừng phạt ngươi!” Một thanh trường đao đột nhiên phạt ngang hông bà lão, máu tươi ào ào chảy ra, thắt lưng bà lão cơ hồ bị chém rời thành hai mảnh, thân thể vô lực ngã trên mặt đất, nhưng bà vẫn dùng hết tàn lực hung hăng phun một ngụm nước bọt đầy máu tanh lên vạt áo trắng tinh của Thư Diệp, nhe răng nguyền rủa “Thành quỷ… ta có thành quỷ cũng sẽ không… bỏ… bỏ qua cho…” Sắc mặt Ngụy Thư Diệp trở nên xanh mét, bãi nước bọt lẫn máu còn dính trên vạt áo nhưng hắn cũng không buồn lau đi, chỉ mím môi nhìn chằm chằm thi thể nhầy nhụa trên mặt đất, cảm nhận vô số ánh mắt thù hận bắn về phía mình. “Thiếu tướng.” Mục Hạ thở dài một hơi, tiến lên trầm giọng nói “Đế quốc không có dư bạc nuôi những kẻ này, hội trưởng lão cũng sẽ không bỏ tiền riêng xây dựng nhà cửa cho bọn họ ở. Ngài là con cháu Ngụy gia, cần phải tôn trọng ý nguyện của gia tộc, lấy ích lợi gia tộc làm đầu.” Sóng gió cuồn cuộn nổi lên trong lòng Thư Diệp, hai mắt hắn vằn máu, trầm mặc không nói. Mục Hạ nhướng mày, khẽ gật đầu phất tay với đám binh lính. Binh lính lĩnh mệnh, liền lập tức giơ đao lên tiếp tục giết chóc. “Người xấu!” Một giọng nói thanh thúy đột nhiên vang lên, chỉ thấy trong đám người còn sống sốt, một khuôn mặt bé nhỏ bất chợt ngẩng lên từ trong ngực mẫu thân, trên mặt đứa bé không hề có nước mắt mà chỉ có một đôi mắt đỏ bừng, bé kêu to “Đồ lừa gạt, ngươi nói khi chúng ta đến đế đô sẽ được ở trong phòng ốc không có gió lùa, sẽ cho tất cả mọi người ăn no mặc ấm, ngươi nói…” *Chíu* một tiếng, chỉ trong nháy mắt Mục Hạ tướng quân đã chuẩn xác bắn ra một mũi tên bén nhọn, lập tức kết thúc những lời còn lại trong miệng đứa trẻ. Mũi tên bắn thẳng vào miệng đứa bé, xuyên thẳng qua ót, máu chảy đầm đìa. “Động thủ!” Mục Hạ rút chiến đao ra, tức giận quát lớn. “Dừng tay!” Vị thiếu tướng trẻ tuổi như đột nhiên bừng tỉnh khi nhìn thấy dòng máu đỏ chảy ra từ trên người đứa trẻ, hắn liều lĩnh đẩy hai gã binh lính bên cạnh ra xông lên phía trước. Mục Hạ cả giận quát “Bắt lấy thiếu tướng!” Mấy gã binh linh lập tức tiến lên dùng tay vật lộn khống chế, đè chặt Ngụy Thư Diệp xuống trên mặt đất. Ngay sau đó là một màn tru diệt không chút nhân tính, máu tươi thấm đẫm, bùn máu lẫn lộn, tiếng thét tuyệt vọng khắp nơi càng khiến cho khung cảnh tàn sát này thêm vẻ chết chóc. Trên mặt đất được đào một cái hố thật to, hơn một ngàn thi thể bị vứt vào đấy, bọn lính nhanh chóng lấp đất rồi cưỡi chiến mã giẫm đạp ở bên trên. Bông tuyết vẫn rơi lả tả, thoáng chốc đã che phủ mặt tuyết đẫm máu, hoàn toàn chôn vùi những tội ác không nhân tính kia. Quý công tử tuấn kiệt trẻ tuổi gia thế hiển hách và địa vị cao quý nhưng lại thất thố trước mặt thuộc hạ của mình, mất lý trí vì một đám dân đen thân phận thấp kém kia. “Thiếu tướng.” Mục Hạ tiến lên phía trước, nhìn nam tử đang nhìn đăm đăm xuống mặt đất đầy tuyết, trầm giọng nói “Ngài không nên như vậy, bọn chúng đều là chủng tộc hạ tiện, trên người chảy dòng máu ti tiện, ngài không nên vì chúng mà đối địch với Ngụy đại nhân. Thúc thúc của ngài kỳ vọng rất nhiều ở ngài, không có ngài chúng đệ tử ở Điểm Tướng Đường như rắn mất đầu, chúng ta đều đang chờ ngài trở lại.” Thấy thiếu tướng không có phản ứng, Mục Hạ than nhẹ một tiếng rồi mang đại đội trở về, chiến mã rầm rộ gõ vó, một lúc lâu sau đã không còn thấy bóng dáng trên cánh đồng hoang vắng. Nam tử đứng yên một lúc lâu, bão tuyết vẫn bay đầy trời, đêm Nguyên Tiêu này chợt lạnh lẽo như chưa từng có. Thiếu niên và bé gái nép mình ở sau sườn dốc chợt giật mình khi nhìn thấy vị thiếu tướng xuất thân từ Ngụy phiệt thân phận cao quý kia đột nhiên quỳ xuống, nặng nề dập đầu về hướng những sinh mạng vừa bị chôn vùi dưới hố đất kia, sau đó mới lên ngựa rời đi. Hồi lâu sau bão tuyết vẫn không hề có dấu hiệu ngừng lại, tay chân cô bé hầu như đã đông cứng, nàng cố nhấc chân đi thẳng về phía trước. “Ngươi làm gì vậy?” Yến Tuân cả kinh, ngạc nhiên đứng dậy. Cô bé xoay đầu lại, vẻ mặt trầm tĩnh nhưng trong mắt ẩn chứa vẻ linh hoạt bén nhọn, “Ta là chủng tộc hạ tiện, trên người chảy dòng máu ti tiện, ta và ngươi vốn không nên ở cùng một chỗ, nếu đã không cùng đường thì nên sớm mỗi người một ngả.” Bóng trăng lạnh thê lương, bóng dáng của Sở Kiều vô cùng nhỏ bé, nhưng nhìn từ phía sau, Yến Tuân lại cảm thấy lưng nàng cao ngất, có thể sánh ngang với trời đất. Bão tuyết vẫn lả tả rơi, trên mặt tuyết xuất hiện từng dấu chân thẳng tắp đi về hướng trung tâm của đế quốc Đại Hạ.
Link nghe nhạc nền hay khi đọc truyện Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé! Vũ Văn Nguyệt chìm sâu xuống đáy hồ băng nghìn trượng. Dấu ấn mạn châu sa hoa đỏ rực dần hiện trên bả vai Sở Kiều. Bất giác, hai luồng khí nóng và lạnh liên tục xung đột trong huyết quản của Sở Kiều, đôi mắt mở lớn. Sức lực đã bị rút cạn trong cuộc chiến ban nãy đã trở lại, thậm chí nàng còn cảm thấy mạnh hơn bội phần. Nhớ lại lời Ô tiên sinh, Sở Kiều phần nào đoán được nội công mà mẫu thân truyền lại cho mình đã bị phá vỡ phong ấn. Điều nàng nghĩ đến đầu tiên là nam nhân vừa đẩy nàng trở lại. Sở Kiều cố dấn mình ngày càng sâu xuống đáy hồ, nhưng xung quanh chỉ một một màn đen lạnh lẽo. Nàng không thể khóc, cũng không thể gọi tên hắn. Chỉ vài khắc trước, nàng đã nghĩ muốn cùng chết với hắn. Nhưng nam nhân đó, dù biết mắc bẫy cũng si tình mà dấn thân đến đây bảo vệ nàng. Đến lời cuối cùng hắn nói, vẫn chỉ là nghĩ cho nàng. Sở Kiều nắm chặt bàn tay, xua đi làn nước giá buốt, dần trồi lên khỏi mặt hồ, chỉ là trái tim của nàng… mãi mãi nằm dưới đó… cùng với hắn. // adsbygoogle = [].push{ google_ad_client “ca-pub-2023696811887092”, enable_page_level_ads true }; “A Sở! A Sở!” Thanh âm đó là thứ mà nàng không muốn nghe nhất vào lúc này. Một đám cận vệ bên cạnh Yến Tuân vẫn đang nhìn nàng với con mắt hằm hè. Chắc hẳn, tin tức Sở đại nhân của Yến Bắc lại vì một tướng quân Đại Ngụy mà trở mặt với Điện hạ của chúng, giết Trình Diên, và cả trăm mạng quân Yến Bắc kia đã truyền khắp toàn quân. Sở Kiều dường như chẳng hề quan tâm đến mọi chuyện xung quanh. Tim nàng đã chết… nàng ở đây chỉ vì hắn nói với nàng “Phải sống!” “Chàng đã đồng ý sẽ đợi ta… thế nhưng…” Yến Tuân lo lắng cởi áo choàng của mình khoác cho Sở Kiều, nhưng còn chưa chạm đến nàng, Sở Kiều đã vội gạt ra, phóng ánh mắt phẫn uất cực điểm về phía hắn. Yến Tuân giật mình, thoáng chút kinh hãi. Nhiều năm như vậy quen biết nàng, nhiều năm như vậy hắn và nàng bầu bạn với nhau, nhưng chưa một lần nàng nhìn hắn với ánh mắt như vậy. Là sự chán ghét, là sự ghê sợ, là thất vọng, là tuyệt tình. “A Sở, muội vừa rơi xuống hồ, cẩn thận cảm lạnh” Sở Kiều cười khẩy một cách chua chát “Lạnh? Yến Bắc thật sự rất lạnh, nhưng lòng người còn hiểm độc, lạnh lẽo hơn nhiều” Nàng cự tuyệt mọi sự giúp đỡ của hắn, cố với lại Phá Nguyệt kiếm gần đó, tự chống mình đứng dậy, lết từng bước khỏi mặt hồ, từng bước xa khỏi hắn. Yến Tuân nhìn chằm chặp về phía Sở Kiều, bàn tay vẫn còn nắm mảnh ngọc bội dính máu. Hắn biết, sẽ không bao giờ còn cơ hội tặng nó cho nàng nữa. Gió tuyết trên mặt hồ thổi càng mạnh, mặt hồ bị nứt ban nãy, chỗ Vũ Văn Nguyệt rơi xuống đã lại đóng một lớp băng trên bề mặt. “Người đâu!!! Hộ tống Sở đại nhân về nghỉ ngơi” “Vâng!!!” Hắn lại muốn giam lỏng nàng. Gương mặt Vũ Văn Nguyệt đầy máu lại xẹt qua tâm trí nàng. Dấu ấn Phong Vân lệnh đỏ như màu máu. Một luồng khí sục sôi trong người thôi thúc nàng giải phóng nó khỏi quẫn bách. Sở Kiều quắc mắt nhìn quân lính Yến Bắc đang tiến dần về phía nàng, Phá Nguyệt kiếm vung lên, thân thể nàng phó mặc theo luồng khí đang chạy dọc khắp tứ chi. Hàn băng nhọn hoắt từng cái, từng cái hình thành từ không khí phóng về phía quân Yến Bắc. Gió tuyết gào thét, Phá Nguyệt kiếm trên tay nàng còn chưa hạ xuống nhưng quân Yến Bắc đã đổ rạp dưới mưa và máu. Yến Tuân kinh hoàng vội chạy tới giữ nàng lại. Hắn mới dịch được vài thước bỗng khựng lại, Phá Nguyệt kiếm sáng loáng chĩa ngay trước yết hầu của hắn. “Yến Tuân! Món nợ hôm nay ta không tính với ngươi. Hôm nay, hoặc là Sở Kiều ta rời khỏi đây, hoặc là chết tại đây” “A Sở” Hắn không nói được gì, chỉ đành nhìn nàng quay lưng rời đi. Khoảnh khắc yên lặng đến kinh sợ. Gió gào thét dữ dội, nhưng rồi tiếng vó ngựa, tiếng cước bộ phá tan sự im lặng. Bốn phía vang lên sự huyên náo, tiếng gọi hỗn loạn truyền tới “Điện hạ! Điện hạ! Điện hạ!” “Sở đại nhân! Đại nhân” “Thiếu chủ!” Từ hướng Bắc, Hắc Ưng quân hùng hổ tiến tới. Cờ lệnh nhuốm máu, rách tới không còn nhìn ra quân kỳ. Phía Đông tiếng truyền tới thanh âm lác đác, nhưng chất chứa sự kiên định. Hạ Tiêu dẫn đầu Tú Lệ quân còn sót lại, thành công cầm chân được đám người của Trình Diên để Sở Kiều rời đi. Nhưng điều khiến bọn họ bất ngờ là đoàn người mặc áo đen, bịt kín xuất hiện phía Tây của hồ băng. Từ trang phục đến vũ khí, thậm chí là ánh mắt của họ đều mang đến sự tương đồng đáng kinh ngạc. Chỉ hơn trăm người nhưng bức khí thậm chí như cả nghìn người, áp đảo cả Hắc Ưng quân. Trong phút chốc, Hạ Tiêu – người đã trăm trận vào sinh ra tử, không gì chưa trải qua cũng có vài phần e sợ. Chỉ khi nhìn thấy người đàn ông đi sau cùng đám người đó, mới có thể thở phào nhẹ nhõm. “Ô tiên sinh???”Đạo Nhai dẫn đầu đoàn người đó. Ông ta xoáy sâu ánh nhìn vào Sở Kiều, bỏ qua Yến Tuân với ánh mắt dò xét bên cạnh. Ông ta quay về phía đoàn người áo đen đó, chỉ khẽ gật đầu một cái, rồi lại bỏ đi sau màn tuyết dày đặc. Ô Đạo Nhai vừa rời đi, đám người áo đen đó đồng loạt khom người, hướng về phía Sở Kiều hô lớn “Tham kiến lệnh chủ!!!” Sở Kiều vốn đã muốn từ bỏ thân phận Phong Vân lệnh chủ. Phong Vân lệnh chủ thì sao chứ? Mẫu thân của nàng không phải cũng chết không rõ nguyên nhân đó sao? Nàng vẫn phải lưu lạc suốt thời gian dài dù mang thân phận thiếu chủ, có thể hiệu triệu tất cả điệp giả trên giang hồ. Nhưng chuyện vừa rồi khiến nàng thay đổi mọi suy nghĩ. Không cần biết thân phận của ta là gì, lớn hay nhỏ. Chỉ cần làm điều tốt thì thiên hạ sẽ thái bình. Ánh mắt Sở Kiều lóe lên tia sáng trong suốt như vì sao, nàng quay bả vai áo bị rách về phía đám điệp giả, bọn họ nhìn thấy dấu ấn Phong Vân Lệnh thì tất cả cùng kích động. “Ta là Sở Kiều, lệnh chủ Phong Vân lệnh” “Tham kiến lệnh chủ!!!” – Tiếng đồng thanh vang lên lấn át cảgió tuyết. “Mệnh lệnh đầu tiên. Các ngươi hãy giúp ta tìm Vũ Văn Nguyệt…” Đám người đó có vẻ rất háo hức khi nhận được mệnh lệnh đầu tiên từ lệnh chủ, nhưng tâm trạng đó liền dập tắt. “…từ dưới hồ lên” – SởKiều dứt lời. Không chỉ riêng bọn họ, cả Hạ Tiêu và Tú Lệ quân, lẫn Yến Tuân đứng gần đó cũng bàng hoàng, không tin nổi lời nàng vừa nói. Hạ Tiêu ngập ngừng “Đại nhân, mặt hồ đã đóng băng rồi. Nước lại rất lạnh, chỉ e… Vũ Văn Nguyệt…” Sở Kiều phóng ánh mắt về phía mặt hồ heo hút “Ta phải tìm hắn, ta đã hứa, phải tìm hắn…” “Đại nhân,thuộc hạ nghe nói Vũ Văn Nguyệt mắc hàn bệnh từ nhỏ. Dưới đó lạnh như vậy, e là… Hơn nữa, người của Phong Vân lệnh cũng sẽ không chịu được” Toàn bộ cánh rừng lớn xung quanh thu gọn trong ánh mắt nàng. Sở Kiều chỉ buông nhẹ một mệnh lệnh, nhưng bọn Hạ Tiêu biết, trái tim nàng vững như thái sơn. “Vậy thì đốt lửa lên để tan băng. Dù có phải đốt cả cánh rừng này, ta cũng phải tìm được hắn” Dứt lời Sở Kiều rời khỏi, những đốm lửa dần thắp lên giữa cánh rừng rộng lớn. Thân ảnh thiếu nữ đỏ rực giữa trời tuyết trắng xóa. “A Sở, muội định đi đâu” Sở Kiều quay lưng về phía hắn, hai bàn tay nắm chặt, từng lời thốt ra đều như dao cứa vào tim hắn “Yến Tuân! Ta không nợ ngươi, nhưng ngươi thiếu ta một món nợ, cho dù ngươi có đem một nửa Yến Bắc trao cho ta cũng không thể trả được. Ngươi là quân vương của Yến Bắc thì hãy làm việc của mình cho tốt. Bằng không, thứ mà ngươi nợ ta, ta sẽ đòi lại, không thiếu một phân” Hết chương 1 Các bạn nhớ thường xuyên truy cập trang để đọc cácchương tiếp theo nhé! AD Review Entertainment
Tác giả đạo văn, Sở Kiều Truyện’ bị ảnh hưởng mạnh, phần 2 sẽ khó lòng thực hiện 3 năm trước, Sở Kiều Truyện lên sóng và nhận được một lượng quan tâm lớn từ khán giả. Bộ phim không chỉ có rating đáng mơ ước mà còn cực kỳ ăn khách trên các nền tảng chiếu phim online, kèm theo đó là những phản hồi tốt từ phía người hâm mộ. Tuy nhiên, khi bộ phim này nổi tiếng thì nguyên tác cũng sẽ được chú ý nhiều hơn và cáo buộc Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 đạo văn từ tác phẩm Hộc Châu Phu Nhân bắt đầu nổi lên, tạo thành một cơn bão. Sở Kiều Truyện là một bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 của tác giả Tiêu Tương Đông Nhi. Cụ thể là vào ngày 31/5/2017, weibo của Hội chống đạo văn đăng bài tuyên bố nguyên tác Sở Kiều Truyện của Tiêu Tương Đông Nhi được tái bản lần 2 vẫn là đạo phẩm. Đồng thời trên diễn đàn của hội đã chỉ ra hàng trăm chi tiết tương đồng giữa nguyên tác tái bản và sách của nhiều tác giả khác. Thời điểm đó cũng là thời điểm mà đoàn phim Sở Kiều Truyện thả trailer để chuẩn bị phát sóng vào ngày 5/6/2017. Qua trailer, các fan của Hộc Châu Phu Nhân đã phát hiện ra những câu thoại “bị đạo” trong nguyên tác vẫn được sử dụng trên bản phim và nổ ra một cuộc kêu gọi tẩy chay phim. Ngay sau đó, tác giả của Hộc Châu Phu Nhân là Tiêu Như Sắt cũng đã phản hồi về vụ việc này vào ngày 04/06/2017, trước ngày phát sóng của Sở Kiều Truyện 1 ngày. Tiêu Như Sắt cùng tác giả của Cửu Châu Phiêu Miểu Lục là Giang Nam Khai Thủy thông báo sẽ tiến hành thủ tục kiện Tiêu Tương Đông Nhi theo quy định của pháp luật. Tiêu Như Sắt và Giang Nam Khai Thủy đã đệ đơn kiện Tiêu Tương Đông Nhi từ năm 2017. Nhưng lúc đó, phim Sở Kiều Truyện vẫn lên sóng và có thành tích tốt. Mãi cho đến ngày 13/6 vừa qua, sau 3 năm kiện tiện tụng, cuối cùng tòa cũng đưa ra phán xét cuối cùng rằng tác tả Tiêu Tương Đông Nhi thực sự có động thái đạo văn. Sự việc thu hút rất nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng, nhất là khi ở thời điểm hiện tại, Hộc Châu Phu Nhân cũng đã được chuyển thể thành phim với nữ chính là Dương Mịch. Theo như phán quyết của tòa án, Sở Kiều Truyện sẽ ngừng xuất bản, tác giả cũng phải xóa bỏ 15 phân đoạn đạo nhái, xin lỗi tác giả Tiêu Như Sắt và bồi thường tệ khoảng 165 triệu đồng. Hai ngày sau khi tòa án đưa ra phán xét cuối cùng, tác giả Sở Kiều Truyện cũng đã đăng đàn xin lỗi Tiêu Như Sắt trên trang cá nhân của mình và hứa sẽ thực hiện đủ theo phán quyết đã đưa ra. Cam kết sẽ xóa bỏ ngay lập tức 15 nội dung sao chép từ Hộc Châu Phu Nhân. Bài xin lỗi của Tiêu Tương Đông Nhi Sau khi thắng kiện, tác giả của Hộc Châu Phu Nhân đã trả lời một cách thờ ơ “Có một số điều không liên quan đến thù hận hoặc lợi ích, nhưng luôn luôn phải có kết quả.”. Hiện tại, Hộc Châu Phu Nhân cũng được chuyển thể và đang ghi hình Sau khi xóa 15 nội dung đó đi thì không rõ liệu nó có ảnh hưởng đến cốt truyện gốc của Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 hay không, và Tiêu Tương Đông Nhi cần phải vượt qua những thay đổi này để phần bị xóa không ảnh hưởng đến cốt truyện gốc, gây ra một số thiệt hại. Tất nhiên, điểm quan trọng nhất là danh tiếng của bộ phim Sở Kiều Truyện đã bị suy giảm hoàn toàn. Vụ kiện này đã đánh một đòn đau vào bộ phim do Triệu Lệ Dĩnh đóng chính. Đau đớn hơn chính là Sở Kiều Truyện chỉ mới đi được một nửa hành trình, và có dự kiến sẽ làm tiếp phần 2 nhưng với tình hình như thế này thì dù nhà sản xuất có dám quay đi nữa thì liệu sẽ có diễn viên nào dám đóng? Đứng trước áp lực đạo văn, Sở Kiều Truyền phần 2 khó lòng mà ra đời Trận đại chiến fandom kéo theo, chỉ vì Ai bảo Triệu Lệ Dĩnh đóng Sở Kiều làm chi’ Ai cũng biết, xưa nay fan của Dương Mịch và Triệu Lệ Dĩnh chưa bao giờ sống trong hòa bình, luôn coi thần tượng của đối phương là đối thủ “muôn kiếp không đội trời chung” với thần tượng của mình. Chính vì thế, ngay sau khi thông tin về vụ kiện này được lan truyền. Cộng đồng fan của Dương Mịch như nhận được một trận hả hê và bắt đầu “cà khịa” chị gái nhà bên. Vì chị gái nhà bên đóng vai Sở Kiều nên cũng bị nhận án theo tác giả cho đủ combo. Ban đầu, fan của Dương Mịch chỉ “khịa” tác giả Tiêu Tương Đông Nhi vì “xin lỗi sớm ghê”, “xin lỗi sớm đến mức tận 3 năm sau mới xin lỗi”. Sau đó, các cuộc thảo luận đã càng ngày xôm tụ, lời nói ra cũng bắt đầu càng ngày càng nhiều nên khi đã “khịa” tác giả rồi thì cũng sẵn tiện khịa luôn “chị gái đóng chính” trong tác phẩm đạo nhái này. Fan của Triệu Lệ Dĩnh không nhịn được nên vào bênh vực, với lí lẽ là diễn viên chỉ nhận vai và diễn xuất theo kịch bản và yêu cầu của đạo diễn, chứ chẳng liên quan gì. Hơn nữa, nhà làm phim còn không biết tác phẩm mà mình mua bản quyền chuyển thể có đạo hay không đạo thì nói gì đến diễn viên, những người sớm tối chạy show liên tục, không có thời gian nghỉ ngơi. Nói đi cũng phải nói lại, đây là một vai diễn rất thành công của Triệu Lệ Dĩnh và để lại nhiều ấn tượng cho người xem. Bên cạnh đó, cũng có người đáp trả fan Dương Mịch rằng “Nếu nói Sở Kiều đạo văn Hộc Châu Phu Nhân vậy …oke! Nhưng chắc đoàn phim Hộc Châu không đạo Sở Kiều? Nhìn lại cái poster đi. Cũng là hàng đạo qua đạo lại của nhau thôi”. Trước đó, khi Hộc Châu Phu Nhân tung poster nhân vật, các fan Sở Kiều đã chỉ định tấm ảnh của Dương Mịch là sao chép ý tưởng từ tấm poster Sở Kiều của Triệu Lệ Dĩnh. Đây quả là “duyên phận” mà. Văn nhà A thì đạo văn nhà B. Hình ảnh nhà B lại bị tố đạo ý tưởng của nhà A. Tạo hình của Dương Mịch cũng bị cho là không khác gì Triệu Lệ Dĩnh Tuy nhiên, fan Dương Mịch lại cho rằng fan Triệu Lệ Dĩnh đuối lý nên lấy chuyện này ra phản pháo thì cũng thật buồn cười. Đạo văn là chuyện của nhà văn, tuy có ảnh hưởng đến diễn viên nhưng suy cho cùng lỗi lầm này vẫn không liên quan đến họ. Nếu như người đóng Sở Kiều không phải Triệu Lệ Dĩnh và nữ chính của Hộc Châu Phu Nhân không phải là Dương Mịch thì có lẽ mọi chuyện cũng sẽ không bị đẩy xa đến vậy.
đọc truyện sở kiều truyện phần 2 chương 17